Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Muôn nẻo chuyện... công sở

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
MY LOVE
thành viên năng động cấp 2
thành viên năng động cấp 2
MY LOVE


Tổng số bài gửi : 445
Join date : 31/07/2011
Age : 37
Đến từ : Bắc Giang

Muôn nẻo chuyện... công sở Empty
Bài gửiTiêu đề: Muôn nẻo chuyện... công sở   Muôn nẻo chuyện... công sở Icon_minitimeThu Nov 10, 2011 1:38 pm

Có nhiều câu chuyện công sở có thể khiến bạn đọc mà thấy chảy cả nước mắt bởi sự hài hước, thậm chí cảm thấy rất đúng mà đáng được thông cảm.

Những “con ếch” chốn văn phòng

Họ là những đồng nghiệp – không hề xấu về ngoại hình nhưng lại khiến bạn sởn da gà như khi bạn chạm phải lớp vỏ xù xì của con ếch. Họ đáng sợ thế đấy, mà tiếc là ở các công sở của bạn, những anh chàng ấy nhiều vô số kể!!!

Chúng tôi đã lưu lại rất nhiều những câu chuyện về “ếch” – về những đồng nghiệp xấu xí như thế.

“Chợ buôn” ít họp, chưa chắc tốt!!!

Người ta vẫn nói tránh voi chẳng xấu mặt nào, mà “voi” ở đây chính là dính phải các mối tình công sở, thế mà ở chỗ tôi, có một đồng nghiệp nam chỉ thích “dính voi”, dính càng nhiều càng tốt!

Ban đầu khi mới vào cơ quan, quả thực là tôi hơi “choáng” với gã này. Đẹp trai, chất giọng thì ấm áp thôi rồi luôn. Bạn thử tưởng tượng xem một đứa như tôi vừa rời khỏi một chỗ làm kiểu “Tây lương nữ quốc”, quanh năm buôn dưa bán dứa, nói xấu sau lưng, đâm thóc chọc gạo, vào được một công ty kinh doanh dịch vụ du lịch với môi trường trong trẻo, tươi mới như thế này còn gì bằng.


Tôi đờ đẫn cả người mãi mới bừng tỉnh đẩy anh ta ra. Rồi anh ta lúng túng xin lỗi, bảo là anh ta rất xúc động khi ở bên cạnh tôi, đôi khi tình cảm bột phát không kiểm soát được!
(ảnh minh họa)

Nhất là anh đồng nghiệp đẹp trai, ngày đầu tiên tôi đến đã sốt sắng giúp tôi xếp đồ, kê máy, buổi trưa gọi cơm về hộ tôi. Tôi thấy nhẹ hết cả người. Đây mới là môi trường để người ta không phải dòm ngó trước sau chứ! Một tuần sau khi chuyển chỗ làm mới, tôi và anh đồng nghiệp có buổi ăn trưa đầu tiên gọi là riêng tư.

Càng nói chuyện, thấy anh càng dễ gần, nhiều tâm sự. Thế rồi một hôm mọi người về hết cả, anh đột ngột bước tới chỗ tôi trong khi tôi đang hí hoáy dọn dẹp chuẩn bị về. Vừa ngửng lên, thì tôi đã nhận trọn một cái hôn môi chuếnh choáng. Tôi đờ đẫn cả người mãi mới bừng tỉnh đẩy anh ta ra. Rồi anh ta lúng túng xin lỗi, bảo là anh ta rất xúc động khi ở bên cạnh tôi, đôi khi tình cảm bột phát không kiểm soát được!

Dù tôi cũng đã có bạn trai rồi, nhưng có vẻ như kiểu “vừa liều lại vừa rén” này của anh ta khiến tôi bị hấp dẫn. Anh ta dần dần mạnh bạo hơn, có lần còn ôm tôi đột ngột từ phía sau lưng ngay khi người cuối cùng của phòng vừa ra khỏi cửa. Tôi thấy mình rất… dở hơi vì hay nghĩ vẩn vơ về anh ta, vừa thấy tội lỗi vì kiểu vụng chộm này, lại vừa thấy… thích thú.

Nhưng chỉ sau dạo đó vài tuần, phòng tôi xuất hiện thêm một cô bé thực tập xinh như mộng, anh ta lập tức bớt ngay sự quan tâm với tôi để chuyển sang cô ta. Tôi tức, tôi hụt hẫng. Mà tôi lại càng tò mò vì không hiểu cái gã này kiểu gì nữa…

Thật bất ngờ vì có một lần (cũng là tôi cố tình trở lại sau khi đã rời phòng), tôi bắt gặp anh ta cũng “vở cũ soạn lại” với chính cô thực tập sinh kia: Nụ hôn bất thình lình. Tôi như bừng tỉnh. Thêm một cú sốc nữa là vô tình nói dăm ba câu chuyện với cô bé hay vào dọn phòng chúng tôi buổi sáng, tôi ngã ngửa vì biết anh ta cũng từng… tấn công trộm cô nàng.

Khổ nỗi cô nàng cứ ngây ngô kể với tôi, kiểu như anh ta đã ăn năn hối lỗi lắm, và cô ấy cũng rất ngượng nên dù nhiều lần anh ta gợi ý mời cô đi ăn nhưng cô không dám.

Vậy đấy, tôi bắt đầu cơn thăm dò trong chị em một số phòng (tôi đã bắt đầu đủ độ “ma xó” ở đây rồi!) và kết quả còn “khủng” hơn tôi hình dung: Phải đến 2/3 phụ nữ trong cái công ty này từng bị anh ta bày chiêu cưa cẩm, sàm sỡ. Từ cô bé lau dọn, đến kế toán, trực tổng đài, thập cẩm ngũ vị đều chẳng lạ gì những mánh khóe mua tình cảm của gã.

Nhưng tệ nhất là chị em ai cũng nghĩ rằng chuyện anh ta “thủ thỉ” và “dựa cậy” với mình là chỉ mình mình thôi. Ai cũng muốn làm siêu nhân giúp anh ta thoải mái, bớt tâm trạng. Chưa kể tôi không tiện nói ra, nhưng có đồng nghiệp còn cho anh ta nhiều hơn là một cái ôm hôn nữa!

Tôi vừa buồn cười, vừa thấy ghê sợ gã này. Việc cuối cùng tôi có thể làm là bí mật viết một cái thư gửi ban giám đốc nói rõ ngọn ngành về thái độ của anh ta với đồng nghiệp, lấy thêm chữ kí của chị em.

Kết quả là anh ta mất việc, còn tôi lại chuyển việc. Tôi nhận ra một điều đôi khi một công sở tuyệt đối không trò chuyện buôn bán không hẳn đã có lợi. Nói thật nếu chuyện này nằm trong công sở “Tây lương” cũ của tôi, thì gã này đừng hòng giở trò đến lần thứ ba!

Thấy sang bắt quàng làm “cọc”!



Nhìn cô con gái sếp còn khá trẻ con, có vẻ ngơ ngác lắm, thế là anh ta xung phong làm nhân viên phục vụ riêng cho cô, đưa đón, giới thiệu công viêc, phòng ban. (ảnh minh họa)

Công ty tôi đang làm là một công ty tài chính theo kiểu hơi…gia đình. Gần đây, con gái giám đốc vừa du học Anh về, cũng đầu quân về chỗ của bố làm, gọi là tạm thời đang chưa có kinh nghiệm, về nhà làm cho quen việc đã.

Anh chàng nhân viên trẻ của phòng kế toán chúng tôi ngay lập tức… nhắm con sếp! Về tổng thể thì anh chàng này nhìn cũng tạm ổn, tốt nghiệp tài chính kế toán, cũng đã vòng vèo 2, 3 công ty để kiếm chút kinh nghiệm làm tài chính doanh nghiệp, về chỗ này làm được gần 1 năm.

Nhìn cô con gái sếp còn khá trẻ con, có vẻ ngơ ngác lắm, thế là anh ta xung phong làm nhân viên phục vụ riêng cho cô, đưa đón, giới thiệu công viêc, phòng ban. Nói thật chứ tôi không hiểu do cô bé con của sếp quá trẻ, nên cứ mắt tròn mắt dẹt nghe anh ta, bản thân tôi thấy anh ta đúng là rất… quá đà.

Này nhé anh ta dẫn cô tới từng nơi giới thiệu, lăng xăng xung quanh như sợ… trứng vỡ không kịp đỡ! Cô nàng hắt xì hơi một cái là anh ta luống cuống đi giảm điều hòa, lấy khăn ăn phục vụ.

Sếp chúng tôi quá bận, lại đi công tác nước ngoài nên cũng chẳng để tâm, thấy anh ta bảo: “Em Tâm mới về còn bỡ ngỡ, sếp cứ để em giúp” là sếp gật đầu luôn. (Hoặc cũng có thể sếp muốn thử thách nhân viên chúng tôi, hay có khi là cố tình để con gái tự thích nghi vẫy vùng trong môi trường mới?).

Lần đi chơi của cả công ty, anh ta dính với con sếp như hình với bóng, chăm sóc tỉ mỉ làm mọi người ai cũng buồn cười. Lắm người còn vui miệng bảo khéo sếp có … rể sớm!!! Mấy lần anh chàng dẫn cô con gái sếp đi ăn cùng phòng tôi, thật buồn cười vì nghe anh ta giới thiệu, ai không biết sẽ nghĩ anh ta là bạn trai lâu năm của cô ấy.

Rồi cứ được vài câu, anh ta lại cố tình khoe khéo về kinh nghiệm làm việc trước đây và cố tình tỏ ra anh ta rất quan trọng. Anh ta thậm chí còn “chém gió” bét nhè rằng phòng tôi giờ có anh ta là tiềm năng nhất, còn các bà cô, bà chị khác chỉ ngồi đó đếm tiền thôi, mọi việc vào tay anh ta làm.

Chúng tôi ban đầu mặc kệ cho anh ta muốn khua môi múa mép ra sao trước mặt con gái sếp cũng xong, sau thấy “dã tâm” cưa con sếp của anh ta quá lớn nên mọi người bắt đầu khó chịu. Cao trào nhất là vào một lần đi ăn trưa, anh ta có điện thoại của con gái sếp gọi, đứng lên vươn vai uể oải: “Nào thôi cố gắng đi đón “của nợ” thêm vài hôm nữa!”.

Chúng tôi đều thấy khó chịu về thái độ giả dối đó của anh ta. Trưởng phòng tôi đã yêu cầu anh ta nói năng cho cẩn thận không ảnh hưởng cả phòng, nhưng anh ta vẫn chứng nào tật đấy. Anh ta còn viết một vài status bâng quơ bằng tiếng Anh trên Facebook, kiểu “câu cá dễ ợt!”.

Chúng tôi ngày càng khó chịu thái độ của anh ta, và trưởng phòng đã quyết định đến lúc cho anh ta về đúng vị trí. Trong lần đưa con sếp đi ăn trưa, lúc thanh toán mọi người vờ nói chuyện không để ý, cố tình cho anh ta rút ví để ra vẻ sang trọng trước mặt con gái sếp. Mặt anh ta méo cả đi vì tiếc của! (dân kế toán cơ mà, không cân đo đong đếm mới lạ!!!).

Rồi tiếp trong một buổi họp phòng ban liên quan, trưởng phòng tôi trước mặt cả anh ta và con gái sếp, chẳng ngần ngại phê bình anh ta chểnh mảng, thái độ khó chịu và không hoàn thành công việc…

Cô con gái sếp có lẽ từ trước tới giờ cứ nghĩ anh ta có vị trí và uy tín cao lắm trong phòng tôi kia, nên nghe vậy cứ tròn mắt ra còn chàng kia thì ngậm hột thị không giám ngẩng mặt lên. Sau vụ ấy, con gái sếp cũng tránh anh ta dần dần, còn anh ta thì hình như biết thân biết phận, có vẻ ít nói hơn và ít huênh hoang hơn.

Chúng tôi rỉ tai nhau, đúng là tìm một cái cọc con quan cũng đâu có dễ. Nhất là khi bạn chẳng có gì cả, chỉ là cái thùng rỗng kêu to, hỏi cô gái nào muốn đi theo bạn, chưa nói đó lại là con gái chính sếp bạn nữa chứ!

Hai anh là đủ thành cái chợ

Dùng từ “cái chợ” vẫn còn là nhẹ so với câu chuyện của cánh đàn ông chỗ tôi làm. Tôi chưa từng tưởng tượng ra chốn công sở lại có những anh chàng nói nhiều, nói dai vô đối như họ.

Là vì ngành nghề quảng cáo của chúng tôi hơi “lả lướt” hay là bởi một anh chàng rõ ràng là “xăng pha nhớt” nên anh kia sống lâu cũng bị ảnh hưởng theo. Mọi việc trong ngoài, phụ nữ chúng tôi chưa tỏ thì các anh đã biết tường tận. Chưa kể có những chuyện tôi thấy các anh nói nghe cứ chắc như đinh đóng cột, trong khi thực hư chẳng biết thế nào.

Giả dụ thế này, khi chúng tôi vừa nhận được thiệp mời của một chị thuộc “hàng tồn kho” trong cơ quan, ngay khi chị ấy vừa đi khỏi, một anh buông thõng một câu: “Đời có lắm thằng ngu thế nhỉ. Mà nghe nói thằng này bị lừa, ban đầu chỉ định chơi cho vui rồi bỏ, giờ không dứt được rồi!”.

Anh chàng khác thêm vào: “Không phải, cả hai lừa nhau. Thằng ấy cũng thuộc dạng “rổ rá cạp lại” thôi, không có nhà cửa ở đây, vớ được bà Liên nhà mình lại chẳng vồ ngay lấy làm cái sổ đỏ thành phố!”.

Chúng tôi chán chẳng buồn can thiệp vào sự ngoa ngoắt của các anh đồng nghiệp. Các anh nhiều khi rảnh việc, thường rủ mấy chị phòng tôi ra ngồi buôn chung cho vui. Nói là buôn chung, các chị chỉ quen nghe (khổ nỗi cũng thích hóng chuyện của họ!) còn việc rì rầm, chọc ngoáy là của các anh.

Một lần, tôi vô tình quên đồ quay lại lấy, đi từ cửa đã nghe tiếng một anh oang oang về tôi. Bạn biết họ đang buôn chuyện gì về tôi không? Đó là chuyện tôi “còn” hay đã “mất”! Các anh đang phân tích nhận dạng của tôi, họ bảo tôi ra trường hai năm, chưa có người yêu, nếu mà đã “mất” rồi không lẽ hiến cho “thằng khác” từ thời đại học à?

Rồi một anh còn khẳng định rất tự tin là tôi đang đeo bám một anh đồng nghiệp khác trong cơ quan, chỉ vì hôm trước tôi có đưa số điện thoại để nhờ anh ấy chuyển hộ một món đồ cho bạn trong chuyến công tác ở Úc.



Tôi ngao ngán, chẳng biết nên vui hay buồn, chỉ tự mừng cho mình vì đã thoát khỏi cái phòng “chợ giời” lúc nào cũng khiến mọi người điên đảo! (ảnh minh họa)

Nhưng không, đó trở thành hành động đeo bám đối với các anh! Tôi giận sôi cả người đùng đùng bước vào phòng và mọi thứ im bặt. Tôi đứng trước mọi người, thẳng thắn: Tôi đề nghị các anh không can thiệp vào cuộc sống riêng của tôi, các anh không thấy đàn ông như các anh tọc mạch vào mọi chuyện như vậy là quá vô duyên và tàn nhẫn với mọi người hay sao?

Không ai nói gì thêm. Sau đó một vài tuần, tôi xin chuyển sang bộ phận khác của công ty vì không thể chịu nổi mấy gã trai “đàn bà” đó nữa. Một chị cùng phòng cũ sau này nói với tôi: "Cảm ơn em đã dám nói thẳng vào mặt tụi nó. Mấy thằng đó toàn dạng quen biết, con cháu các cụ vào đây làm nên bất chấp mọi thứ suốt ngày làm trò lố bịch. Các chị cũng chỉ biết lơ đi thôi. Cứ phải có đứa nói thẳng cho vào mặt như thế mới đáng! ".

Tôi ngao ngán, chẳng biết nên vui hay buồn, chỉ tự mừng cho mình vì đã thoát khỏi cái phòng “chợ giời” lúc nào cũng khiến mọi người điên đảo!

Những gã “ếch” cả trong lẫn ngoài!

Đó là một văn phòng mà tôi muốn “bịt bông” vào tai mỗi khi đi làm! Tôi muốn làm vậy để tránh những câu nói vô duyên, thô lỗ đến khó chịu của những đồng nghiệp ở đây, từ gã trông xe đến ông trưởng phòng!

Tôi nói thật là tôi vào đây làm chỉ vì mẹ tôi muốn, chứ công việc thì quá nhàm chán, khô khan. Công ty về IT, toàn đàn ông với nhau, bói ra được ba cô con gái. Tưởng như vậy con gái sẽ được nâng niu, yêu chiều, ai ngờ đàn ông ở đây chẳng coi phụ nữ ra gì, ngoài việc vui miệng thì tán tỉnh.

Những ngày đầu đi làm, tôi phát khiếp khi nghe ông anh cùng phòng tán chị đồng nghiệp thô không thể tả nổi: Toàn nói chuyện hông nở thế này dễ đẻ phải biết, rồi là việc ông ta bảo chị ấy mỏi lưng thì ông ấy mát xa cho, chỉ cần cho ông ấy nắn bóp sâu sâu xuống dưới thắt lưng tí chút!

Tôi còn trẻ quá, không hiểu người ta thân thiết đến độ nào để nói nhau như thế, nhưng quan trọng nhất là tôi thấy những câu ấy sao mà thô lỗ và nếu tán tỉnh tôi, chắc tôi buồn nôn mất!

Chẳng bao lâu đến lượt tôi. Một anh chàng khác cứ bám dính lấy tôi, thấy tôi là mắt sáng lên, vào thang máy là nhìn chằm chặp vào ngực tôi không chớp mắt, có lần đột ngột lấy tay khều khều cái nút dây buộc trên cổ tôi khiến tôi giật nảy người.

Anh ta cứ cười rất… nham nhở: “Em đi làm là phải kín đáo, cứ để thế này rồi có ngày lại phải nghỉ làm để đi bác sĩ đấy!” Tôi vừa điên, vừa choáng, không thể hiểu nổi đàn ông ở đây sao lại tục và vô duyên đến thế không biết.

Nói chuyện với chị cùng phòng, chị bảo: “Em quen dần đi là vừa, đàn ông ở đây quen làm việc với nhau, chẳng nể nang ai, phụ nữ coi như trò vui thôi. Họ nói vậy nhưng không ác ý, em đừng để tâm làm gì!”.

Tôi cũng cố nghĩ như thế nhưng không sao quen được cái kiểu ăn nói thô lỗ và những cái nhìn kiểu rất không tế nhị của đàn ông ở đây. Chẳng lẽ một công ty nhiều nam giới lại có thể khiến cuộc sống công sở trở nên thiếu nhã nhặn đến vậy sao?

Eva


Được sửa bởi MY LOVE ngày Wed Nov 23, 2011 7:22 pm; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
Admin
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 139
Join date : 29/07/2011
Age : 41

Muôn nẻo chuyện... công sở Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Muôn nẻo chuyện... công sở   Muôn nẻo chuyện... công sở Icon_minitimeWed Nov 23, 2011 7:20 pm

Bài viếtcủa bạn rất hay
Về Đầu Trang Go down
https://diendanthpy.forumvi.com
MY LOVE
thành viên năng động cấp 2
thành viên năng động cấp 2
MY LOVE


Tổng số bài gửi : 445
Join date : 31/07/2011
Age : 37
Đến từ : Bắc Giang

Muôn nẻo chuyện... công sở Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Muôn nẻo chuyện... công sở   Muôn nẻo chuyện... công sở Icon_minitimeWed Nov 23, 2011 7:21 pm

Hii, bài em sưu tầm thôi ạ, chứ thực tế thì chưa gặp Crying or Very sad
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Muôn nẻo chuyện... công sở Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Muôn nẻo chuyện... công sở   Muôn nẻo chuyện... công sở Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Muôn nẻo chuyện... công sở
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» CÂU CHUYỆN HAI BÁT MÌ
» Câu chuyện của hai hạt mầm
» Thơ tình muôn thưở
» Thông báo mở chuyên mục mới
» chuyện buồn vui

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Tâm sự người công nhân :: Tình bạn - công việc-
Chuyển đến